Review sách: Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh — Ký ức tuổi thơ lại ùa về

Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh

Tôi trải nghiệm cảm giác trở về tuổi thơ vào một buổi chiều mưa. Ngồi nghiền ngẫm từng câu chữ trong tác phẩm tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh. Lâu lâu lại nhìn cơn mưa rơi tầm tả, tâm hồn tôi thấy yên bình đến lạ. Cảm giác của một thằng con trai hơn 30 tuổi đầu trở nên nhỏ bé giống như cái ngày xưa, với tuổi thơ hồn nhiên, mơ mộng.

Thời gian vẫn lặng lẽ trôi, chớp mắt mọi thứ đều qua nhanh. Ngày hôm nay cũng sẽ là quá khứ đối với ngày mai. Nên trong đường đời tĩnh mịch này chúng ta hãy cố sống hết mình. Vì hiện tại vì những thứ đã qua sẽ không trở lại bao giờ. Đôi khi nếu trong cuộc sống có những vướng bận làm ta không tìm thấy lối thoát. Thì hãy men theo nhưng suy nghĩ để ta có thể quay về. Cùng nhau đồng hành theo những ký ức mộng mơ về với ngày thơ ngày mà “tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh”.

Đôi điều về tác phẩm Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh

Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh

Đây là 1 cuốn truyện của Nhà văn nổi tiếng Nguyễn Nhật Ánh. Tác giả được nhiều người biết đến bởi những tác phẩm liên quan đến tuổi thơ như cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, kính vạn hoa. Trải dài qua 81 chương, với mỗi chương là mỗi câu chuyện đan xen vào nhau.

Tác phẩm đi vào lòng đọc giả bởi lối viết giản đơn nhưng chứa đựng nhiều tình cảm. Lối viết không cầu kì, phức tạp nhưng từng chữ dường như có hồn như đưa người đọc thâm nhập vào mạch câu chuyện.

Truyện kể về làng quê bình dị, ngoài những câu chuyện về cuộc sống hằng ngày. Truyện chủ yếu xoay quanh 3 nhân vật chính là 2 anh em thiều tường và cô hàng xóm mận. Những tình cảm vu vơ hờn ghen của tuổi mới lớn, tình cảm anh em thắm thiết. Là những mảnh ghép làm cho câu chuyện trở cuốn hút, lôi cuốn.

Miền đất tĩnh lặng yên bình

Ngày xưa đối với mỗi người chúng ta dường như đã xa xôi lắm. Những đứa trẻ vẫn tụm năm tụm ba, chơi những trò chơi dân gian như keo, kéo co, thả diều. Những tháng ngày không lo nghĩ, vô tư hồn nhiên khóc đó cười đó. Và không bao giờ để ý đến những câu chuyện không vui.

Cảnh sắc miền quê của tác phẩm được khắc họa với những nét đẹp bình dị. Với những trò chơi vui đùa của lũ trẻ trên những cánh đồng bát ngát. Miền quê ấy vẫn có tình thương giữa người với người. Khi nhà hàng xóm gặp cảnh không may bố mẹ của thiều tường đã nhận mận về nuôi tuy trong nhà không khá giả.

Tình cảm anh em, cùng với những rung động đầu đời của 2 anh em với mận. Truyện khắc họa những tình yêu đầu đời của tuổi mới lớn. Những cảm xúc chờ mong, những lần gặp mặt ngần ngại. Cảm giác viết thư tình ngày xưa thật vui. Nhìn thấy thiều viết tôi tựa như nhìn thấy chính mình ngày xưa. Nhưng tôi không can đảm như thiều, tôi chỉ viết rồi để đó, chứ không dám gửi đến người ta.

Mận cảm thấy tường dễ gần nên thân với tường hơn. Tình cảm tuổi mới lớn nên Thiều rất hay ghen và có những hành động không tốt với em. Nhào vào đánh em khi tường và mận đang chơi trò chơi ăn thịt gà. Nhận ra sự thật thiều cảm thấy đau và có sự dằn vặt giữa tình cảm và tình anh em. Tác giả lồng ghép để mỗi chúng ta nhận ra được nhiều lúc tình cảm là thứ không thể cân đo đong đếm.

Cảm xúc đan xen, tình người ấm áp

toi thay hoa vang tren co xanh

Tuổi thơ đôi khi hồn nhiên đến lạ, khi lần đầu tiên biết hoa tay là gì. Thiều đã hớn hở chạy khắp xóm chỉ xem hoa tay cho mọi người. Lần đầu tiên viết thư tình thiều đã mượn 2 câu thơ của chú đàn “ Nắng mưa là bệnh của giời, tương tư là bệnh của tôi yêu nàng” . Và bức thư ấy không đến mận mà được cô giáo đọc cho cả lớp nghe làm cho ca 2 đều xấu hổ.

Tình cảnh tường đứng ra bảo vệ thiều, những lần bị cha mẹ đánh đều chịu thay thiều. Còn thiều thì lúc nào cũng ghen ghét em trai mình, do tình cảm với cô bé mận ngày càng nhiều. Có lẽ thiều cảm thấy không phải là anh trai tốt, thiều cảm thấy ray rứt. Và nỗi xấu hổ với bản thân u ám đến cuối tác phẩm.

Những câu chuyện về tuổi thơ cứ lần lượt hiện ra qua cách kể chuyển đan xen của nhà văn. Những đứa trẻ sợ ma nhưng đều giả bộ can đảm. Nhìn những hành động của thiều tôi lại thấy mình ngày xưa. Lúc nhỏ mỗi lần đi đâu chơi đêm đến khi về tôi phải xách dép để chạy.

Nhiệm vụ làm bồ câu đưa thư của tường cho chú đàn và chị vinh. Với cách thức qua mặt ba chị vinh là qua nhà xin ớt. Tình cảm của thiều dành cho mận và cảm xúc của mận dành cho tường. Cuộc sống vẫn đan xen nhiều mối quan hệ, tình cảm bồng bột của tuổi mới lớn. Tình anh em, tình hàng xóm làng giềng làm cho câu chuyện thú vị nhưng thấm đượm buồn.

Thông điệp trong sách tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh

Nơi đó là miền quê thanh bình, với những tiếng cười rộn rã. Với những câu chuyện về tình anh em, tình thương, tình hàng xóm đọng lại đến cuối truyện. Mỗi người đều có những câu chuyện riêng để có thể trưởng thành. Nhưng đâu đó vẫn có những điều được mất. Hãy sống và quan tâm hơn đến những người bên cạnh. Để khi trải qua thì không cảm thấy hụt hẫng, hối hận.

Nhân sinh như gió thổi, không ai có thể sống với nhau mãi mãi. Mọi chuyện rồi cũng sẽ qua, rồi chúng ta ai cũng sẽ trưởng thành. Và cũng biết nhìn nhận những điều đúng sai. Miền tuổi thơ đều tồn tại trong trí nhớ của mỗi chúng ta. Hãy để những muồn phiện theo cơn gió và hãy đắm chìm vào những ngày xưa cái thuở không lo, không nghĩ, hồn nhiên vô tư. Và hãy luôn là chính mình vì cuộc sống không dài như ta tưởng. Hãy sống hết mình vì thời gian không đứng lại bao giờ.

Lời kết

Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh đâu đó như ở quanh đây. Để tôi, bạn hay mọi người cùng chiêm nghiệm cùng hồi tưởng. Và nếu những muồn phiền không có hồi kết thì hãy thả mình về vùng quê yên bình. Giống như cái thuở vô ưu vô lo và cái tuổi không ngần ngại cởi truồng tắm mưa ngày xưa.

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.


*